1169 lượt xem

XÓT XA CẬU BÉ VÀ TỜ PHIẾU NHẬN QUÀ

Tối qua, khi Tố Tâm gửi những tấm hình này, mình xem thật lâu…và lặng lại.

Tự dưng, nghẹn đắng trong lòng. Nói với Tâm: “Nhìn vầy để rồi khi nào khó khăn quá, mệt quá mà muốn buông…thì hãy nhớ lại khoảnh khắc của cậu bé ôm chặt tờ phiếu trong tay mà cố gắng, mà đi tiếp…”

Ừ, thì đi tiếp con đường mà mình và ekip đã chọn. Trên con đường ấy, có những giây phút nước mắt rơi khi bắt gặp ai đó đang chờ đợi mình - chờ và hy vọng…

- Các con giữ tờ phiếu này thật kĩ nhé, bạn nào không có phiếu sẽ không có quà…

Vì sợ không có quà, cậu bé với đôi chân trần, tấm áo lem luốc đất, cái quần màu đỏ ướt hết đũng…giữ chặt tờ phiếu bằng đôi bàn tay nhỏ bé.

Xung quanh khi đó ồn ào, náo nhiệt tiếng cười nói, tiếng múa lân rộn rã…cậu bé vẫn đứng đó - tờ phiếu “an toàn” trước ngực em.

Em phải giữ nó an toàn, bởi phần quà mà em sắp được nhận - đó chính là cả thế giới đối với em vào thời khắc ấy.

Hồng Thúy nhớ có lần tổ chức Trung thu trên Đắk Nông, khi buổi lễ chính đang diễn ra thì mưa ập đến; nhiều em bé không kịp chạy vào Trường đã ướt đẫm.

Ướt đẫm, thế nhưng trong lòng bàn tay các con - tờ phiếu vẫn được giữ chặt. Khi mình đến bên trao quà, các con gửi lại tờ phiếu…

Lòng bàn tay mở ra - tờ phiếu nhàu nát, rách vụn vì nước …có em đã òa khóc vì sợ không được nhận quà.

 

Một phần quà mà chương trình mang đến những vùng xa xôi, hẻo lánh kia không giá trị là bao…nhưng hãy nhìn cái cách CẬU BÉ ÔM CHẶT TỜ PHIẾU trước ngực; hãy 1 lần nhìn thấy những giọt nước mắt của các em nhỏ khi tờ phiếu bị rách bởi trời mưa…

Hồng Thúy, các bạn trong ekip và chắc chắn hàng ngàn trái tim khác - sẽ TAN CHẢY và biết mình phải làm gì cho những HÀNH TRÌNH sắp tới của Sát cánh cùng gia đình Việt - Đài Tiếng nói Nhân dân TP HCM